Sống Cuộc Đời Của Chính Mình: Dám Bứt Tốc Để Thành Công


Hy vọng bạn thích chủ đề này. Với mỗi chủ đề tôi đều cố gắng khai thác nội dung sâu nhất có thể.

Còn nếu bạn muốn học kiến thức đỉnh hơn thì vào học ngay


Bạn đang sống cuộc đời của chính mình hay của cha mẹ, của ai khác? Đọc bài viết để biết hệ quả của việc sống không vì mình trời chu đất diệt.
Bài viết cùng chủ đề
Combo sách hẹn hò - Xem tất cả

Hãy sống cuộc đời của chính mình chứ không phải kỳ vọng của ai khác, kể cả bố mẹ bạn.

Tôi vẫn còn nhớ như in hình ảnh mẹ khóc trong nước mắt khi tôi bị tống cổ khỏi trường đại học thứ nhất. Bà nói: “Dù ông ngoại mất mẹ cũng không buồn khi nhìn thấy con như vậy.”

Lúc đó tôi chỉ nghĩ bụng: “Có gì mà buồn chứ?”

Chẳng có gì phải buồn cả, nhưng cảnh mẹ khóc quả thật không vui chút nào. Nhưng giờ nhìn lại xem, tôi đã vượt xa kỳ vọng của mẹ. Chắc chắn bà sẽ phải đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác khi chứng kiến từng bước ngoặt cuộc đời tôi.

Cha mẹ tôi, cũng như bao ông bố bà mẹ khác..

song cuoc doi cua chinh minh

Họ luôn nói với tôi rằng: “Bố mẹ không thể nuôi con cả đời, lớn lên con phải có một công việc ổn định.” Họ hướng cho tôi những bước đi chắc chắn và cực kỳ “an toàn”. Bởi vì:

  • Họ muốn cuộc sống của tôi ít gặp phải trở ngại.
  • Họ muốn tôi hạnh phúc.
  • Họ muốn tôi ở mức mà họ có thể kiểm soát được.

Tóm lại, cha mẹ muốn tôi có được những thứ mà họ ĐANG CÓ. Họ không yên tâm khi tôi tìm kiếm những thứ mới mẻ, những thứ mà họ KHÔNG CÓ, vì họ sẽ chẳng thể giúp được gì.

 Sống trong sự bao bọc của cha mẹ rất ấm áp, nhưng đó là khi bạn 17 tuổi. Giờ bạn đã trưởng thành, bạn định 50 – 60 năm nữa sẽ sống trong buồn chán và bí bách sao? Bạn sẽ đối mặt với nỗi dằn vặt hàng ngày thế nào khi phải sống một cuộc đời không phải của mình, với một đam mê không phải của mình?

Đây là lúc bạn phải học cách sống cuộc đời của chính mình.

Tham khảo: Cách Thuyết Phục Bố Mẹ Chấp Nhận Người Yêu Hiệu Quả

5 Lý Do Chết Người Khi Bạn Không Dám Sống Cuộc Đời Của Chính Mình

song cuoc doi cua chinh minh

1) Phụ Nữ Không Tôn Trọng Bạn (Vì Bạn Thiếu Sự Độc Lập)

Nền tảng quan trọng nhất của một người đàn ông là hai chữ: ĐỘC LẬP. Phụ nữ có một bài test kinh điển để kiểm tra điều này:

“Nếu lựa chọn giữa em và mẹ, anh sẽ chọn ai?”

Đây không phải là câu hỏi chọn phe. Đây là bài test để xem bạn có phải là một người đàn ông thực thụ, có khả năng tự quyết định và xây dựng một gia đình riêng hay không. Họ cần biết:

  • Bạn độc lập về tài chính hay vẫn phụ thuộc gia đình?
  • Tinh thần của bạn độc lập hay luôn bị chi phối?

Họ không muốn người đàn ông của mình bị gia đình áp đặt. Bởi nếu bạn còn không thể tự quyết định cuộc đời mình, làm sao bạn có thể che chở và cùng họ xây dựng một tương lai chung? Để được tôn trọng, trước hết bạn phải trở thành người đàn ông độc lập.

Tham khảo: Bố Mẹ Người Yêu Không Thích? 10 Cách để Thay Đổi Tình Hình

2. Bạn trở nên mờ nhạt và bị lãng quên khi không sống cuộc đời của chính mình

sai lam khi nhan tin

Nếu không tự tạo ra dấu ấn, người ta sẽ không nhớ tên bạn, họ chỉ nhớ bạn là “con ông A, bà B”. Người ta chỉ nhớ đến nhà vô địch, không ai nhớ kẻ về nhì.

Sống cuộc đời của chính mình là hành trình bạn tạo ra câu chuyện của riêng bạn, với những dấu ấn không thể trộn lẫn. Ngược lại, một cuộc đời được cha mẹ chỉ định sẽ không có gì đáng nhớ, vì nó không phải của bạn.

3. Bạn Chôn Sống Đam Mê Của Chính Mình

theo duoi dam me

Thời gian của bạn sẽ ở đâu? Ở một cơ quan nhàm chán, gặm nhấm đống tài liệu tẻ nhạt. Hay cố làm vừa lòng người khác? Những thứ đó không làm bạn hạnh phúc, nó chỉ khiến bạn lãng quên đi ngọn lửa đam mê bên trong.

Sẽ càng khó khăn hơn nếu cha mẹ đã bỏ ra “vài trăm triệu” để bạn có được công việc đó. Lúc này, việc quay đầu gần như là không tưởng, bởi sẽ chẳng ai ủng hộ bạn. Đam mê của bạn sẽ bị chôn sống dưới áp lực của sự “ổn định”.

4. Bạn không thể có được hạnh phúc tự thân

Bạn có thể dậy từ 5 giờ sáng và làm việc đến 9 giờ tối cho một công việc bạn ghét không? Không. Bạn sẽ chỉ tỉnh giấc khi giờ làm còn 15 phút, và vội vã trở về khi giờ làm kết thúc.

Niềm vui thực sự, thứ hạnh phúc đến từ trong thâm tâm, chỉ xuất hiện khi bạn được tự ra quyết định và tự hào về những lựa chọn đó. Nếu mọi phán đoán quan trọng đều phải chờ đợi sự chấp thuận từ cha mẹ, bạn sẽ không bao giờ có được cảm giác đó.

Tham khảo: Cách Nói Chuyện Với Bố Mẹ Người Yêu: 4 Mẹo Cần Biết

5. Bạn sẽ bị chi phối và áp đặt cả đời

Nếu bạn để cha mẹ quyết định hộ 1, 2 lần ở những cột mốc quan trọng. Họ chắc chắn sẽ tiếp tục chi phối bạn mạnh mẽ hơn. Dần dần, toàn bộ cuộc đời bạn sẽ được định đoạt bởi những gì cha mẹ “cảm thấy” là tốt:

  • Học trường nào do bố mẹ quyết định.
  • Yêu ai, cưới ai do bố mẹ đề xuất.
  • Mua sắm, tài chính đều phụ thuộc vào bố mẹ.
  • Con cái đẻ ra cũng do bố mẹ đặt tên.

Bạn sẽ trở thành một đứa trẻ trong thân xác của một người đàn ông.

Bạn chỉ được sống một lần, cha mẹ bạn cũng vậy. Họ luôn muốn hướng những điều tuyệt vời nhất cho bạn, nhưng đó là những điều tuyệt vời trong mắt họ.

Hãy tôn trọng ý kiến của cha mẹ, đồng thời hãy cứng rắn và rõ ràng trong quan-điểm-của-mình. Bởi dù cha mẹ có yêu bạn đến đâu, họ cũng không thể chịu trách nhiệm cho phần đời còn lại của bạn.

Lộ Trình 3 Bước Để Sống Cuộc Đời Của Chính Mình

song cuoc doi cua chinh minh

Tôi không biết bạn thế nào, chứ thời điểm mà cuộc sống của tôi như SHIT thì tôi cũng là một cục SHIT. Cả ngày tôi chỉ nằm một chỗ như một thằng bại liệt, không động đậy, không nhúc nhích, chỉ dán mắt vào máy tính.

Tôi nhớ có một hôm xe máy hỏng, tôi quyết định đi bộ đến trường. Chuyện chẳng có gì cho đến khi cách trường khoảng 200m, chân phải của tôi bắt đầu tê cứng và đau. Nó đau đến nỗi tôi không thể đi tiếp, phải dừng lại ở một quán trà đá ven đường.

Tệ hơn, một năm sau nó vẫn đau. Bác sĩ nói đó là vấn đề về khớp và không cải thiện được. Tôi, một thằng 20 tuổi, độ tuổi bẻ gãy sừng trâu, mà đau khớp chân ngang ông già 70. Đó là một trong những thời điểm tệ nhất đời tôi.

Tôi kể câu chuyện này để bạn biết rằng, giai đoạn khó khăn đó cũng chính là bước ngoặt lớn nhất. Mọi thứ chỉ có thể thay đổi khi tôi đi đúng hướng. Và dưới đây là 3 bước thực chiến để bạn đi đúng hướng và bắt đầu hành trình sống cuộc đời của chính mình.

1. Sống cuộc đời của chính mình: Đọc sách để phát triển, không phải để giải trí

Việc đầu tiên bạn nên làm là đọc nhiều sách nhất có thể. Nhưng đừng phí thời gian vào ngôn tình, tiểu thuyết hay truyện trinh thám. Đó là để giải trí, không phải để phát triển bản thân.

Hãy chọn những cuốn sách giúp bạn nâng cấp kỹ năng và tư duy:

  • Để thành công: Đọc sách về tài chính, kinh doanh, lãnh đạo, marketing, sales.
  • Để chinh phục: Đọc sách về tâm lý phụ nữ, ngôn ngữ cơ thể, hẹn hò, các mối quan hệ.

Đọc sách không chỉ là nạp thông tin, nó giúp bạn hình thành chiến lược cho cuộc sống. Và quan trọng nhất: bạn phải tìm cách biến kiến thức trong sách thành thực tiễn. Hãy ghi chú lại và thực hành chúng, thay vì chỉ đọc lý thuyết suông.

Tham khảo: Ý Nghĩa Của Việc Đọc Sách: 5 Bài Học Đáng Giá Nhất

2. Tìm ra đam mê và biến nó thành tài năng

truong thanh gia tri cao

Làm sao để tìm ra đam mê khi bạn còn chưa biết mình thích gì? Hãy bắt đầu bằng việc đọc sách từ nhiều lĩnh vực khác nhau. Khi bạn đọc đủ nhiều, bộ não sẽ tự động kết nối các thông tin. Và dần dần dẫn bạn đến nhận thức rõ ràng về bản thân: bạn hứng thú với cái gì, bạn thích cái gì?

Đừng nghe ai nói đọc sách là lỗi thời và có thể thay thế bằng video Tiktok. Đó là một tuyên bố hài hước. Nghe, nói, đọc, viết đều là những mảnh ghép không thể thay thế cho trí tuệ.

Khi đã tìm ra thứ mình thích, hãy biến nó thành tài năng của bạn và tìm cách kiếm tiền từ nó. Đó chính là bước đầu tiên của sống cuộc đời của chính mình.

Tham khảo: Phương Pháp Đọc Sách Hiệu Quả: Đọc Tới Đâu Nhớ Tới Đấy

3. Tìm một người thầy và những người bạn chung chí hướng để sống cuộc đời của chính mình

Thứ ba, hãy tìm cho mình một người thầy tốt – người đã đi những bước chân giống bạn và hiểu giai đoạn bạn đang trải qua.

Thời buổi này, rất khó để có ai tự dưng chỉ bảo miễn phí cho bạn những bí kíp mà họ đã mất 10-20 năm để học. Nói thẳng luôn, không ai ngu mà làm điều đó. Tôi cũng không có cơ hội được gọi ai là thầy trực tiếp. “Thầy” của tôi là những chuyên gia bên Mỹ mà tôi chưa từng gặp mặt. Tôi học bằng cách mua sách và khóa học của họ. Đó là cách tìm thầy ở thời buổi này.

Ngoài ra, đừng quên tìm những người bạn chung chí hướng. Nếu bạn muốn kiếm tiền từ Tiktok, hãy chơi với những người cũng đang làm điều đó. Họ sẽ hiểu, ủng hộ và cho bạn những hướng đi mới, thay vì gàn dở và chê bạn mất thời gian vô bổ.

Lời Kết

Con đường sống cuộc đời của chính mình bắt đầu từ những bước đi nhỏ nhất. Nó không phải là một sự thay đổi diễn ra trong một đêm, mà là kết quả của một quá trình hành động có định hướng: đọc để nâng cấp bản thân, tìm ra đam mê để theo đuổi, và tìm những người đồng hành để cùng tiến lên.

Quá khứ bế tắc của bạn không định nghĩa con người bạn. Nó chỉ là điểm xuất phát. Hãy bắt đầu hành trình ngay hôm nay.


Combo Thực Chiến hẹn hò
(Khóa học online học mọi lúc mọi nơi)

75 bình luận về “Sống Cuộc Đời Của Chính Mình: Dám Bứt Tốc Để Thành Công”

  1. anh ơi a có thể viết thêm bài về cách để đối nhân xử thế và ứng xử vs bố mẹ sao cho họ tin rằng mình đã lớn và cho mình sự tự do không anh

    Phản hồi
  2. Chào anh, năm nay em 21 tuổi và đang học đại học, thực ra ngôi trường em đang theo học lúc đầu em vô cùng không thích nhưng mẹ em bắt em vào học trong khi em đã đậu vào 1 trường khác với lý do nhàm chán là sợ mai mốt thất nghiệp, lúc đó em lo sợ nên đã quyết định theo ý của mẹ dù em không muốn, nguyên 1 năm nhất em luôn tự dằn vặt bản thân là điều này sẽ ổn và tự nhắc rằng đây là quyết định của mình nên không được hối hận. Đến bây giờ mẹ lại can thiệp vào tất cả mọi sở thích của em, mẹ luôn chê bai những sở thích đó mặc dù nó lành mạnh, khi em nói mẹ đừng quan tâm nó quá mức được không thì mẹ lại bảo mày đừng xin tiền đóng tiền học nữa, khi nào mày tự kiếm được tiền thì hãy làm những điều mày thích và em lại suy nghĩ ngôi trường này là mẹ chọn cho con mà. Em cảm thấy ngột ngạt khủng khiếp và không biết phải làm sao để mẹ có thể chấp nhận con người của em, mong anh có thể phản hồi và giúp đỡ em với ạ!!! Em cảm ơn anh rất nhiều

    Phản hồi
  3. Sau khi tốt nghiệp xong, vì gia đình nghèo không có tiền học nên e phải ở nhà đi bươn trải để kiếm sống, để tự lập. Bạn bè thì đi học cả, nhiều lúc lên mạng thấy bọn nó có nhiều bạn mới, đứa thì có ny. Cứ mỗi dịp giáng sinh, lễ tết bạn bè rủ nhau nhậu nhẹt, góp tiền đi chơi, đứa thì ôm bạn gái trông rất vui. Nhìn bạn bè đi chơi với nhau mà phát thèm… còn em thì ngồi trong căn trọ thuê tối om, lạnh lẽo, cảm giác cô độc khó tả. Xa bố mẹ, em trai, bạn bè thì chả có, bỏ việc về nhà thì lấy gì nuôi em, gia đình, và bản thân. Thực sự quá khó cho lứa tuổi 18 đang còn ngu dại, cần tình yêu, tình bạn….???.

    Phản hồi
      • Bằng sự khéo léo trong giao tiếp, bằng cái đầu biết ăn cắp việc rất nhanh và khôn ngoan, công sức 2 năm tập body weight ở nhà của em cũng đã có thành quả. E suốt ngày lo làm ăn nên ko có bạn bè người yêu là đúng ?. Từ 1 gã nghèo nàn, chỉ giỏi khéo ăn nói. Em cũng kiếm đc kha khá vốn vì đc ưu ái, giờ đang thuê nhà chú ruột ở mặt đường và thuê 1 nhà nữa để mở riêng (tuy nghề hơi vất vả tí nhưng lãi), lương tháng nếu gửi cho gia đình và các khoản khác thì còn 30 triệu/tháng (quá chất ở tuổi 23). Có 3 thợ riêng ?. Em cũng vừa mua cả 3 cuốn GMBAPĐ để “ko lo chết đói”
        “Bật mí nghề em: Làm biển đèn LED (ăn cắp nghề), buôn bán và lắp đặt camera (ăn cắp nốt), buôn bán giấy decal, bạt in, giấy A1, A2, A.., Tấm Mica,…”.

        Phản hồi
  4. Chào anh Lai, em hiện tại đã 28 tuổi, là con trai, nhà em thì khó khăn, bố mẹ em thì cũng hơi lười, bố thì chả quan tâm lắm chuyện gia đình thế nào, còn mẹ thì cũng chỉ nội trợ, bố mẹ thì thuộc dạng tự ái cao, em đã đi làm được vài năm, có tích cóp 1 số tiền nhỏ, định làm gì đó cho bản thân như kinh doanh hay để dành tiền lập gia đình, lo cho tương lai sau này của em, nhà em vẫn còn thèng em trai đang học Đại Học, một lần mẹ em phát hiện em có 1 số tiền tiết kiệm, mẹ em đòi đưa hết cho mẹ để lo gia đình, em thì một mực không chịu, em chỉ đưa 1 nửa, còn lại em để dành để làm chuyện riêng cho em, nhưng bà mắng em là đứa bất hiếu, không biết lo gia đình, mặc dù hằng tháng em đi làm đều trích ra 50% lương để lo gia đình, và lo cho cả thằng em trai như đóng học phí, nên em rất tiết kiệm mới để dành được số tiền nhỏ đó, vì lương em cũng không cao (10tr) em cũng chả biết sao em bị mắng như vậy, bả bảo em làm tổn thương công lao dưỡng dục của bà suốt mấy chục năm, em cũng chẳng biết thế nào, mong anh đưa lời khuyên giúp em.

    Phản hồi
  5. Bây giờ mẹ là người chi phối em rất nhiều kể cả ăn ngủ mặc hay quyết định một vấn đề dù rất nhỏ. Do đã thành thói quen nên mẹ em chắc sẽ không thay đổi tính cách. Em muốn anh cho em lời khuyên làm thế nào để em ĐỘC LẬP được ạ ?

    Phản hồi
    • Mình thì cha mẹ ly hôn năm mình 14 tuổi
      hồi đó chỉ biết vui chơi thôi k cần suy nghĩ j cả đến b giờ cũng được 3 năm rồi sống dựa dẫm vào họ hàng ruột cũng có họ hàng xa cũng có bị hắt hủi bị xúc phạm bị cho là kẻ ngu dốt cho đến bây giờ cũng 17 tuổi rồi nhiều lúc nghĩ mình phải ra đường sống cuộc sống tự lập nhưng xã hội bây giờ khắc nghiệt nên mình vani chần chừ có nên bước ra xã hội hay không nên mới lên đây tìm hiểu thì thấy nhiều người cũng chung cảnh ngộ

      Phản hồi
  6. thực sự những gì anh viết rất đúng và rất quý giá đối với em. Nó giúp em mạnh mẽ hơn và vững tin với những quyết định của bản thân mình!

    Phản hồi
  7. em chào anh ạ, em hiện là sinh viên đại học kinh tế năm 2, em đam mê hội họa, trước lúc thi đh em đã xin bố mẹ thi vào kiến trúc hoặc mỹ thuật công nghiệp nhưng bố mẹ em ko cho, cũng như anh nói ở trên, bố mẹ em muốn em thi vào một trường nào có danh tiếng, để “an toàn”, em biết bố mẹ muốn tốt cho em nên mới làm vậy, lúc đó em cũng nghĩ ừ thì vô kinh tế rồi sẽ tự học hội họa sau, nhưng sau khi vào học em mới biết thực ra lên đại học đến thời gian để học các môn ở trường còn không đủ chứ ko nói đến việc học thêm cái khác, hơn nữa tính em ko hợp với môi trường kinh tế, học xong năm nhất em đã cảm thấy được 3 năm còn lại sẽ chỉ giết chết mình dần dần mà thôi, em cũng ko định học xong sẽ làm kinh tế mà sẽ theo đam mê của mình, chỉ muốn lấy cái bằng cho bố mẹ vui, nhưng sang đến năm 2, càng nhiều thứ ở trường phải học, việc học trái ngành, đâm đầu vào chỗ mình yếu nhất, chỗ mình ghét nhất mà vẫn phải gắng gượng làm em mệt mỏi, stress, thời gian này em càng khao khát đc theo đuổi đam mê hơn, em đã nghĩ rồi sẽ bỏ học, sẽ tự kiếm việc nuôi mình, nuôi đam mê của mình. Em viết cho bố mẹ 1 tâm thư, lần đầu tiên em tâm sự thật lòng, lấy hết tâm can ra viết bức thư đó, rằng em đã cảm thấy tội lỗi với bản thân cũng như bố mẹ thế nào khi tiếp tục học, mà giờ bỏ học coi như con đành bất hiếu, con chỉ mong bố mẹ có thể hiểu cho con, để con đc đi theo cái đam mê đang thôi thúc con từng ngày, em đã nghĩ ít nhất bố mẹ có thể hiểu đc em dù chỉ 1 chút thôi, có thể cảm nhận được em đang chết dần trong trường kinh tế, khi mà sau mỗi buổi học về đầu em lại đau như búa bổ vì cố nhồi nhét những thứ mà căn bản mình ko tiếp thu đc, nhưng bố mẹ em chỉ nói “đam mê là cái gì, cái đam mê của mày có nuôi sống đc mày ko? có kiếm tiền cho mày đc ko? cái nghề vẽ vời làm sao so đc vs kinh doanh?” . Hiện tại em thực sự ko biết phải làm thế nào cho bố mẹ hiểu, anh cho em lời khuyên với ạ, em cảm ơn ạ

    Phản hồi
    • tình huống của bạn không phải là hiếm gặp. Rõ ràng là khi thực hiện đam mê của mình mà được sự ủng hộ của cha mẹ thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn! Cho nên bạn hãy cố thuyết phúc bố mẹ rằng chỉ có như vậy thì bạn mới thực sự hạnh phúc, mới có thể sống một cuộc đời đúng nghĩa… Trong trường hợp bố mẹ bạn vẫn bảo thủ thì hãy để thành công trở thành tiếng nói của bạn. good luck for you!

      Phản hồi
      • Vâng ạ, em cảm ơn anh ạ, em cũng đang cố học thiết kế thật giỏi để chứng minh cho bố mẹ vì việc thuyết phục bố mẹ dường như ko có tác dụng rồi :((((

        Phản hồi
    • E đã đưa lá thư đó cho bố mẹ em chưa? Nếu chưa thì đưa khẩn trương. Xem ra bố mẹ em còn chưa hiểu em đang học cái gì? Học kinh tế đâu phải để kinh doanh. Nếu muốn kinh doanh thì bố mẹ nên cho em nghỉ học luôn, vì cái đó không cần bằng cấp.

      Phản hồi
      • Dạ em đưa mấy ngày trước rồi ạ, nhưng bố mẹ em ko ủng hộ, bố mẹ vẫn nói con phải học hết đại học, phải kiếm đc cái bằng, ko được bỏ dở đại học giữa chừng. Bố mẹ em bảo giờ học cả kinh tế cả thiết kế, nhưng em ko trụ nổi, mỗi học kinh tế đã khiến em kiệt sức rồi, vì em ko hợp, cũng ko thích. Em chỉ muốn tự kiếm tiền tự nuôi bản thân và đa mê, nghe bố mẹ phản đối em thấy hết hy vọng quá :((( bố mẹ em bảo thủ, cố chấp lắm, bố mẹ em thương em nhưng lại thương ko đúng cách :((( lúc nào cũng đặt em trong vòng an toàn, ko cho em ra ngoài xã hội thì làm sao em trưởng thành đc. Từ nhỏ đến lớn em chưa từng làm trái ý bố mẹ nên giờ muốn tự quyết định đường đi của bản thân thì liền bị phản đối :((( em làm bố mẹ em buồn rồi nhưng em cũng khổ tâm lắm, em chỉ mong bố mẹ em hiểu đc cho em

        Phản hồi
  8. Chào anh Lai H. em cũng theo dõi Chinhem.com đã lâu. bài viết này của anh e thấy trùng với quan điểm, lối sống của em. Thời gian trước đây, ngay cả việc thi đh, chọn trường em đều theo ý mình không theo ý kiến gia đình. Vì vậy năm đầu tiên e đỗ học viện Báo chí nhận được kết quả thi và giấy trúng tuyển. em tin rằng a hiểu cảm giác đó thế nào. Trớ trêu thay, ngành, trường em học lại không đúng ý gia đình và họ muốn hướng em theo lối đi khác, an toàn, phù hợp hơn với gia đình. Sau đó mấy tháng liền em- vì bực bội, giận dỗi, phẫn nộ- đã đi làm công việc Abc. Khi về em nói rõ quan điểm rằng Năm sau con/em vẫn thi lại đh. Và em lại đỗ trường Đh Công Đoàn. trường danh ít danh tiếng, khả năng đầu ra không cao đó lại là quan điểm của gia đình. Và anh biết sao không? Họ lại phản đối và quay lại hướng em đi theo lối họ muốn. đến lúc này em thực sự nghĩ phải làm chủ cuộc sống của mình. 4 năm đh không hề dễ dàng gì. đi làm thêm, học, làm thêm. Tất nhiên là vẫn được chu cấp hàng tháng nhưng em không trông cchờ vào đó. Và cũng tốt nghiệp ĐH. Lại một lần nữa, và em nghĩ là lần cuối gia đình gọi điện liên tục thời gian thi công chức, chạy chọt, lo lót được vì có quen biết. Nói thật là thời điểm đó em không muốn dùng điện thoại chút nào. có thể họ đúng, nhung không đúng với mục đích, lối sống của em.
    Bây giờ, mặc dù công việc chưa tốt, chưa thục sự ổn định và chưa đạt được mục tiêu. tuy nhiên em hài lòng với hiện tại và luôn có tham vọng phát triển sự nghiệp, có định hướng mục tiêu rõ ràng. Em luôn tin em đúng. và vãn đang tiếp tục bước tiếp một cách mạnh mẽ, dứt khoát.

    Phản hồi
  9. em đang học đh năm 3 mà chán quá..học hành lẹt đẹt..chẳng đâu tới đâu , em có nên bỏ đh vay vốn ngân hàng và mở quán cafe k anh?? ..em thích cafe

    Phản hồi
    • Bạn sống cuộc đời của bạn chứ không phải ai khác. bạn sống với đam mê của bạn, yêu thích nó. sống chết vì nó, ám ảnh bởi mục tiêu, ý chí của bạn sẽ được đền đáp. Câu trả lời sẽ có trong thời gian tới. Dù bạn có thất bại trong thời gian đầu đó cũng là cách để bạn trưởng thành.
      Dừng việc học hành ư? tôi cho đó không phải ý tưởng hay chút nào trong thời điểm này của bạn. Theo tôi bạn nên nghĩ việc bạn học đại học để làm gì? trong thời gian học đh bạn cần học hỏi những gì để thực hiện đam mê vủa bạn đó mới quan trọng. Đh không giới hạn ở việc bạn học kiến thức sách vở mà còn học rất nhiều điều từ cuộc sống. Thời gian này bạn sẽ có suy nghĩ chính chắn và nghiêm túc.
      In my view.

      Phản hồi
  10. Đọc bài viết này của anh em thật sự muốn được sống cuộc sống của chính mình. Nếu em đọc được bài viết này 13 năm trước chắc hẳn cuộc đời mình đã không bất hạnh như bây giờ. Anh Lai có thể cho em một lời khuyên sáng suốt không. Em lập gia đình với một người rất nghèo. ngay từ đầu không có một thứ gì hết. nhưng con người chồng em sống cũng tốt và có chí lập nghiệp. Sau hai năm sống chung với bên gia đình vợ vì hoàn cảnh, mặc dù chồng em vẫn lao động giúp ba em kiếm cái ăn. Nhưng chỉ đổi lại sự sỉ nhục, khinh thường và ăn bám từ ba mẹ, anh chị em, họ hàng. Vợ chồng em quyết ra đi lập nghiệp sống cuộc sống bằng chính đôi tay mình. Nhưng ba mẹ em kiên quyết không cho em đi theo chồng. Vì ba mẹ em khinh thường anh ấy không lo được cho vợ con. ba mẹ em chỉ muốn em sống theo ý mình để được sống trong cảnh an toàn. Từ đó đến nay em không cãi lời ba mẹ lần nào. từ ngày học đại học theo ý ba mẹ, là cuộc sống của em trống rỗng, luôn thấy thiếu thốn, luôn cảm thấy minh cần làm gì đó. thời gian trôi qua, nhìn lại em rất hối hận. bây giờ em muốn được sống cuộc đời của mình. ba mẹ em lấy chữ hiếu ra khống chế em. nói em đi theo chồng thì coi như không còn ba mẹ nữa, bắt em phải viết giấy từ gia đình. em thương ba mẹ, nhưng em muốn được sống không bị sỉ nhục nữa, em muốn được tự quyết định cuộc đời mình. Anh Lai có thể cho em lời khuyên sáng suốt không. em nên vâng lời cho ba mẹ vui lòng hay sống theo sự mong muốn của mình. anh có thể reply qua mail của em được không. em cám ơn anh nha.

    Phản hồi
  11. Em đang ở tuổi 17 . Và bây giờ em đang đi học
    Nhưng đầu em học thì k có chữ nào vào đầu
    E có nên bỏ học để theo đuổi đam mê của e k hả anh

    Phản hồi
  12. Mình ước gì anh ng yêu cũ của mình cũng đọc được bài này
    Mình ước gì anh ta mạnh mẽ và quyết đoán hơn,thư một lần cho ra ngô ra khoai
    Cuộc sống của anh ta lúc nào cũng rối rắm và bị chi phối từ mẹ
    Tư chất anh ta không quá tệ nhưng từ nhỏ đến lớn mọi hoạt động từ việc học hành công việc và cả cs tình cảm cá nhân cũng bị ảnh hưởng bởi mẹ anh ta
    Rõ ràng là ngành k yêu thích
    Rõ ràng đó không phải là cv anh ta muốn làm nhưng vẫn phải làm bởi vi anh ta hèn nhát
    Không dám chống cự , bởi vì anh ta sợ ., sợ bà ta có chuyện sợ bà kia bị thế này thế kia cũng vì anh ta thương mẹ anh ta . , tình thương như kiểu một cậu bé với me
    Bởi vì anh ta muốn cảm giác an toàn
    Thật sự y như bài viết này . , có những điều rõ ràng là sai
    Là quan điểm của mẹ anh ta nhưng anh ta lại k dám nghĩ là sai vì lúc nào mẹ cũng đúng
    Nhưng khi tiếp xúc với xã hội với bạn bè thì rõ ràng là họ đúng
    Thế là anh ta cứ dằn co mãi trong cái suy nghĩ đó …
    mình buồn nhiều nh mà cs phải chấp nhận đánh đổi
    Giá mà anh ta hiểu mà có khi anh ta muốn vậy 🙂
    Ơ lâu trong cái khổ chắc quen rồi !

    Phản hồi
  13. Em nói với ba mẹ em. Em muốn ra ở riêng. Mẹ em nói : Con muốn ra ở riêng sợ mẹ lấy tiền con à, con nhà người ta toàn ở với ba mẹ, nó kiếm được đồng tiền rồi không muốn ở vs ba mẹ nữa rồi, số tôi khổ, mai mốt con đi mẹ buồn, rồi thì người ta nói : trẻ cậy tra, già cậy con.

    Phản hồi
    • Em chỉ nói 1 câu: ok, mẹ nói sao cũng được, bất hiếu cũng đc, ko muốn đưa tiền cho mẹ cũng được. quyết tâm của con sẽ không thay đổi. Vài ngày nữa là em dọn ra ở riêng rồi anh ạ. Quá cmn chán cái kiểu : không được, không được, không được. Xã hội đéo gì con người chỉ biết nói ko đc.

      Phản hồi
      • Xem ra đầu em vẫn còn hơi nóng. Em chỉ cần nhẹ nhàng và dứt khoát là đủ. Việc con cái tách bố mẹ ra ở riêng là điều đúng đắn, là việc hoàn toàn nên làm. Không có gì trái với đạo lý, lương tâm hay liên quan đến bất hiếu gì cả.

        Phản hồi
        • ừm. em vẫn chưa điều khiển được cảm xúc lắm. con người ai cũng nhận thức được cái đúng cái sai. nhưng mà lúc cảm xúc dâng trào thì lý trí nó mất sạch. mà mẹ em cứ chụp mũ : gieo vào đầu em cái tư tưởng em giống như đi ngược lại với xã hội. làm trái lương tâm, đạo lý.

        • từ nhỏ đến lớn.em vẫn sống dưới cái bóng của ba mẹ. sống với tư tưởng của ba mẹ.vốn dĩ từ nhỏ em đã hiếu động, thích tìm tòi, liều lĩnh. nhưng mà càng lớn thì càng sợ này sợ kia. khó chịu quá anh à. em chỉ muốn nổi loạn thôi.Tiện thể anh hay đọc mấy bài date tips trên web nc ngoài cho em xin đc ko a

  14. Anh có thể viết một bài (nhưng cái em hi vọng sẽ có một cuốn sách) về cách để giúp con người ta thay đổi tư duy, có những suy nghĩ tích cục hơn trong cuộc sống. làm thế nào để có thể tự tin và cởi mở hơn trong suy nghĩ cũng như trong giao tiếp được không ạ?Một bài viết mang tính “giáo dục” cao hơn và phổ biến với nhiều đối tượng hơn (cả nam và nữ luôn ý ạ). Đề nghị của em nó bắt nguồn từ mưu cầu của cá nhân nhưng em nghĩ nó rất bổ ích và cần thiết cho nhiều người. Em rất muốn mua sách của anh nhưng hình như audiobook chỉ phát hành dướ dạng CD, anh có thể phát hành dưới dạng mp3 được ko ạ! (nghe sẽ tiện hơn 🙂 ). Mong tin anh ạ!

    Phản hồi
    • Chào Nhung, cảm ơn em vì những chia sẻ của mình.

      Anh có thể dễ dàng nắm bắt tâm lý và chia sẻ chúng một cách cô đọng là bởi vì anh rất đồng cảm với đa số đàn ông hiện nay. Hơn nữa anh nhìn thấy ngày càng nhiều người “giống mình” trong quá khứ, vậy nên đem họ thoát khỏi những gì mình từng phải chịu đựng chắc chắn phải là việc NÊN LÀM, bởi nó mang đầy ý nghĩa.

      Về chủ đề mà em nói anh cũng đang cố gắng hướng tới, nhưng nó không thể viết 1 bài được, mà phải 1 series, hoặc chí ít là 4, 5 bài mới có thể diễn tả hết được.

      Cảm ơn em vì những chia sẻ của mình. Còn cuốn sách thì em không nên đọc, vì nó là sách dành cho đàn ông.

      Phản hồi
  15. Em có đọc một số sách nhưng cứ đọc xong là em lại lãng quên nó mặc dù khi đọc em nghĩ nó cũng có tác động tích cực đối với em. Em nghĩ anh rất có tài trong việc “kích động” và hiểu tâm lýngười khác. Để ko phí tài năng của anh thì em có yêu cầu này được ko ạ? 🙂

    Phản hồi
  16. Em tình cờ vừa mới biết trang wed này của anh. Em tuy là con gái nhưng thực sự thấy những điều anh viết rất bổ ích cho mình. Em chưa đọc sách GMBAPĐ của anh nhưng đọc những bài viết của anh em thấy thế này: cách viết của anh rất cô đọng, chính xác, hấp dẫn và kích thích người đọc. Đặc biết là những điều anh nói rất dứt khoát khiến người ta đọc là muốn làm theo như vậy chứ ko có cảm giác chần chừ, phân vân.

    Phản hồi
  17. Chào anh.
    Em đọc bài viết của anh. Sau đó thực hiện y như anh nói. Phải gọi là thành công mỹ mãn luôn
    Bước đầu làm quen các kiểu trên fb sau đó hẹn gặp nó còn cho cả sđt mà em không hề xin sỏ gì
    Con nhỏ này là hot girl
    Tối hôm qua hẹn gặp nó kéo một bầy chơi một vố không tưởng luôn hôm qua phải gọi là một đêm thiệt hại nặng nề. Nhưng bù lại thành công thành công. Lúc tăng 3 vào kara hát k biết thể nào em hát xong vào bài nó cứ ngồi nhìn em chằm chằm em nghĩ nó kết cmnr. Vui lắm. Tối về nt nó còn bắt em hát cho nó nghe nữa mới đau chứ cái kết bất ngờ thật nước hoa nó hiệu quả k tưởng. Éo biết thế nào mà nó cứ ngồi sát rạt em rồi nhìn vui vãi

    Phản hồi
  18. bài viết rất hay nhờ nó mà tôi sẽ tiếp tục chiến đấu với đam mê của mình và cũng may mắn rằng cái tôi muốn nó k chỉ là mơ ước từ bé nữa mà h nó trở thành niềm đam mê và tôi có thể cảm nhận niềm đam mê ấy như máu chảy khắp người vậy

    Phản hồi
  19. Chào anh LAI.H, em đang là học sinh, em theo dõi các bài viết của anh đã lâu rồi, em thấy các bài viết rất hay và có ý nghĩa. Cảm ơn anh đã chia sẻ những kinh nghiệm quý báo cho em và nhiều người khác.
    Em cảm thấy mình có một điểm chung thú vị với anh, đó là không muốn học đại học.Bản thân em là một người thích tự mình học nhà, muốn làm nên sự nghiệp của riêng mình mà không cần phải học đại học.em thấy rằng học đại học là một việc khá phí thời gian.Như anh cũng biết nền giáo dục Việt Nam bây giờ rất là tệ hại, em không muốn lãng phí tuổi thanh xuân của mình vào những việc vô bổ đó.Nhưng mà quan niệm của người Việt Nam là phải học đại học mới thành công được.Gia đình, bạn bè, trường học không ai ủng hộ em cả, nhiều lúc cảm thấy rất cô đơn lạc lõng vì không ai hiểu mình cả.Gia đình em thì cứ bắt em phải học để đi thi đại học, em rất muốn làm những việc mình thích nhưng lúc nào cũng bị xã hội ngăn cản.mong anh LAI.H có thể chia sẽ giúp em kinh nghiệm của người đi trước.Cảm ơn anh rất nhiều!!

    Phản hồi
  20. E xin lỗi vì đã làm phiền a tối nay,e có thể làm phiền a một chút đc ko ạ,1 lời khuyên của những người đi trước những người có thể làm mọi thứ mình thích vượt qua chính mình vs ko bị ba me hay ai đó có thể chi phối trên con đường mình chon.
    E đang trong tình trạng khủng hoảng của cuộc đời mình a ạ, đây là những dòng tâm sự của e,e xem anh như 1 người a trai ảo trên mạng vì a mang lại cho e nhiều kinh nghiệm thực tế hơn những người e gọi là a ở ngoài xã hội thật kia.Nhà e vừa gặp 1 chuyện khó khăn công ty của mẹ thì cháy mẹ hiện giờ thất nghiệp,ba e đã qua đời từ 5 năm trước,e là con trai lớn trong nhà vs còn 1 đứa e gái nữa,e bỏ lỡ ôn thi đại học 2 năm,vs năm nay e ôn lại vs 80% là đậu nhưng bà bảo e nộp hồ sơ trường đh gần nhà đi xét tuyển vô vs e đủ điểm, sáng đi học tối đi làm kiếm tiền đóng học phí vs trang trải,nhưng mục tiêu của e là trường đh kinh tế trên sài gòn nhưng bà nói,con lên đó e không nuôi đc con,học gần nhà đỡ tốn tiền vs ko biết rằng có tương lai hay ko,nhưng e có 2 thằng a là vd cho sự thành cong khi học trên đó,cứ mỗi lần ánh mắt vs câu nói của bà là e lại chùn bước là mình nop ở gần nhà cho rồi…e nên chọn như thế nào đây hả a!!!!! học gần nhà hay tiếp tục ôn thi đây 🙁

    Phản hồi
    • Nếu muốn học trên SG thì em phải trả lời đc một số câu hỏi sau.

      Em có chắc là mình thích trường đh sài gòn ko, hay chỉ do 2 người anh thành công nên mới thích. Nếu vậy thì đó vẫn chưa phải là lựa chọn của em mà do bị tác động thôi. Một bên là mẹ một bên là thành công của 2 anh.
      Về thời gian thì sao? Em bi chậm 2 năm rồi. Bây giờ nó chưa là gì, nhưng vài năm nữa nó sẽ là một khoảng cách lớn đấy, nhất là khi so sánh với bạn bè và xã hội.
      Tiền bạc và ủng hộ thì sao. Đó là 2 yếu tố quan trọng không kém tác động đến cái đích cuối cùng của em.

      Phản hồi
      • Em thích trường đại học đó,cũng vì tấm gương của 2 anh nên e cũng là một động lực e thi lên đó
        Tiền bạc thì lên đó e cũng phải tự bương trải học trên đó sẽ thiếu thốn hơn ở đây nhưng lên đó e sẽ có nhiều mối quan hệ vs cọ xát để dễ dàng đến con đường thành công của e.nhưng đồng tiền thì ko ủng hộ e
        Bạn bè cũng ko ủng hộ e.nó bảo học trường nào cũng v có = đi rồi lên sg lập nghiệp sau.
        e nghĩ ko lẽ là e bỏ tiền thời gian ôn thi ko lẽ nào bỏ ngang lại,có lẽ là 1 định mệnh hay rào cản ko cho e thi lên đó vì 2 năm trước e cũng ôn nhưng vì lý do e ko thể ôn thi tiếp đc..
        E sợ anh ơi,liệu quyết định e ôn thi tiếp là tốt hay là 1 sai lầm sau này….

        Phản hồi
        • Thì đúng là học trường nào cũng vậy mà :). Bạn nên học gần nhà, tận dụng ưu thế đấy học ngoại ngữ và tin học văn phòng về sau ra trường mà thậm chí ngay khi đi học cũng sẽ kiếm được việc làm tốt.

        • Quan trọng là mình thích, còn mọi thứ thì bỏ qua vì mình sống cuộc sống của mình chứ không phải ai khác. Và đã làm rồi thì không hối hận.

    • Em trai à, em đã bỏ lỡ 2 năm rồi , giờ muốn thi tiếp em lại phải đợi 1 năm ròng với những kiến thức vô vị đó em không tiếc thời gian hay sao ? Thời buổi này không phải việc học trường nổi tiếng mới đưa em đến thành công đâu. Em hãy nghĩ đến mục đích , nghĩ đến ước mơ sau này của mình nhé.

      Phản hồi
  21. Em Tuấn Anh à! Em cứ làm tạm việc vì đó mà sống. Khi ổn định rồi thì xin việc đúng chuyên môn đúng sở thích là một điều rất dễ em à. Anh có gợi ý một nghề cho em đó là bảo vệ. Ngày làm 12 tiếng nhưng được cái là em có thể xin làm việc được 2 ca. Mỗi ca tầm 4 triệu x 2 = 8 triệu trên tháng. Nói chung là việc làm cũng tương đối khỏe. Nhưng có điều mất thời gian dài để làm thôi. Em còn trẻ nên anh nghĩ nếu em hi sinh 1 hay 2 năm để làm việc khác sở thích này thì a tin chắc e sẽ có thể có trong tay gần 100 triệu. Ngon hơn lương 1 nhân viên có bằng đại học làm 8 tiếng lương 5 triệu. Nói chung làm bảo vệ được 2 tháng lương. Chi tiêu 1 tháng và tiết kiệm 1 tháng. Đời sống chi tiêu hàng ngày bảo đảm không đến nỗi tệ. Tuổi còn quá trẻ thì nên nghĩ đến việc hi sinh thời gian đrảnh rỗi để kiém tiền đi. 1 đến 2 năm hoặc 3 năm là cùng. Khi trong tay đã có tiền rồi việc theo đuổi và phát triển đam mê là điều rất dễ dàng. Đó là kinh nghiệm của anh. Đôi lời cùng em Tuấn Anh. Qua đây mình xin cám ơn bạn Lai H rất nhiều vì mình cũng đã theo dõi chính em rất lâu rồi. Đây là comment đầu tiên và lời cám ơn đầu tiên của mình. Xin lỗi bạn Lai H nhiều vì lâu nay mình đã im hơi lặng tiếng.

    Phản hồi
  22. ba mẹ thì “sợ” mình không “an toàn” sau này, thì cũng đúng thôi, ba mẹ mà ai chả lo cho con, nhưng không thể lo cả đời được. Nếu có đam mê gì đó thì hãy trình bày ra cho ba mẹ biết, thậm chí có thể cãi nhau tý,có mâu thuẫn nhà mới vui :v, cơ mà nếu lập trường của mình cứng thì ba mẹ cũng chẳng thể làm gì. Ba mẹ nói không phải lúc nào cũng đúng, mình phải biết chọn lọc. Mình đã cứng và giờ ba mẹ phải follow mình, bạn có dám khác biệt?
    * xin lưu ý là nếu đam mê về kinh doanh thì hãy tìm hiểu kĩ, ko thì “tại mày ko nghe lời tao” :v

    Phản hồi
  23. Mỗi lần em có vấn đề gì thì chinhem.com như là kim chỉ nam cho em vậy. Hơi buồn chứ 12 rồi mà em chẳng biết sau này làm gì chán lắm anh. Anh Lai.H và mn tư vấn cho em nhé

    Phản hồi
    • Hãy để ý hơn với mọi thứ xung quanh. Ví dụ em làm một việc gì đó thì nên để ý mọi thứ xung quanh việc mình đang làm. Những thứ đó sẽ tác động tới đam mê và mục đích của em sau này.

      Phản hồi
  24. Đọc những dòng đầu bài này…Nghĩ về cuộc sống vui vẻ hôm nay…Nhớ về những năm tháng đau khổ đã qua…Thực sự là rớt nước mắt. Đệ tử biết ơn sư phụ lắm lắm ấy!

    Phản hồi
  25. Chao a lai
    E năm nay đã 23 tuổi, vừa tốt nghiệp đh ra trường thì bị thất nghiệp. Hiện giờ e đang sống với những đồng tiền cuối cùng bố mẹ cho, cảm giác thất nghiệp thật kinh khủng anh ạ, trong 1 căn phòng chật hẹp và ẩm thấp. E gửi rất nhiều hso xin việc mà vẫn ko có hồi âm.E buồn quá,phải làm sao để thoát khỏi cảnh này hả anh?

    Phản hồi

Viết một bình luận

Đã thêm item vào giỏ hàng.
0 item - 0
GIỎ HÀNG
  • Không có sản phẩm trong giỏ hàng
0