Chuyện gì xảy ra nếu đàn ông bị vợ ngoại tình 10 năm liền?

Vừa rồi tôi đọc được lá thư của một người đàn ông bị vợ ngoại tình xuyên suốt 10 năm liền. Bạn có biết 10 năm là bao nhiêu ngày không? 3650 ngày, tương đương với 87.600 giờ anh ta bị dắt mũi.

Vậy người đàn ông này có tức giận không? Anh ta có điên dại đập phá đồ đạc, hoặc phi ngay đến nhà người thứ 3 kia gây sự không?

KHÔNG.

Không có cay cú gì ở đây. Tất cả những gì mà anh ta nhận được là thất vọng tràn trề, hối hận khôn nguôi, và bế tắc cùng cực. Dĩ nhiên không phải từ người vợ, mà từ chính bản thân mình.

Lá thư thực sự xúc động. Nó “chạm” vào lòng trắc ẩn của tôi cũng như bất cứ ai theo dõi. Và bởi vì độc giả Chính Em chủ yếu là những cá thể thông minh ham học hỏi, chính vì thế tôi chả có lý do gì mà không chia sẻ nội dung này tới bạn.

READ8 dấu hiệu tố cáo nàng ngoại tình

vo ngoai tinh 10 nam

Tôi cần vượt qua áp lực của bản thân ngay lúc này. Câu chuyện là về tôi, một nhân viên ngân hàng già cỗi. Tôi đang sống thứ cuộc sống ngược lại với những gì bản thân hàng mơ ước. Giấc mơ, đam mê, khát vọng. Tất cả đã biến sạch. Thay vào đó là công việc 10 tiếng 1 ngày (9h-7h) ổn định, 6 ngày 1 tuần, và duy trì trong suốt 26 năm. Chính vì tìm kiếm an toàn cho mọi thứ mà tôi đã thay đổi bản thân mình theo cách tồi tệ như vậy.

Hôm nay tôi phát hiện ra vợ ngoại tình và lừa dối mình suốt 10 năm qua. Con trai thì vô cảm. Bố mất không về được. Không hoàn tất cuốn sách của mình. Không du lịch vòng quanh thế giới. Thậm chí cũng chả giúp đỡ người nghèo và vô gia cư nữa. Đó đều là những thứ tôi muốn làm khi còn trẻ. Và nếu như tôi của ngày xưa mà gặp tôi hiện tại, có lẽ anh ta đã tặng tôi mấy cú đấm vào mặt rồi. Làm sao anh ta biết giấc mơ của mình bị nghiền nát chóng vánh nhanh vậy chứ?

Hãy bắt đầu với tôi của tuổi 20 nhé. Tưởng chừng như chỉ mới hôm qua thôi, khi tôi còn đang muốn thay đổi thế giới nữa kia. Ai cũng quý mến tôi. Dĩ nhiên, tôi cũng quý mến mọi người. Ngày ấy tôi có 2 giấc mơ lớn nhất. Thứ nhất, viết một cuốn sách. Thứ hai, du lịch thế giới và giúp đỡ người nghèo và vô gia cư. Lúc đó tôi đang hẹn hò với vợ hiện tại được 4 năm rồi. Một tình yêu trẻ. Cô ta yêu những quyết định tự phát, năng lượng vô tận, và tính cách hài hước dí dỏm trong con người tôi. Tôi cũng biết cuốn sách của mình có khả năng thay đổi thế giới. Bởi tôi sẽ cho họ biết những mặt ‘xấu’ và ‘bất cần’ về mọi thứ. Tôi sẽ cho tất cả biết rằng con người thật khác nhau. Rằng chẳng bao giờ phải bận tâm và lo lắng khi làm điều gì đó sai hoặc bất hợp lý cả. Cuốn sách còn 70 trang khi tôi 20, và giờ tôi vẫn còn 70 trang ở tuổi 46. Khi còn 20, tôi muốn xách ba lô lên và du lịch vòng quanh New Zealand và Philippines. Tôi lên kế hoạch đi khắp châu Á, rồi đến châu Âu, rồi châu Mỹ. Nhưng đến nay, New Zealand và Philippines là 2 nước duy nhất mà tôi đặt chân đến.

Nào, giờ đến lúc tôi sai lầm rồi. Sai lầm lớn nhất của cuộc đời. Ngày đó tôi 20, có lẽ vẫn còn là đứa trẻ. Tôi nghĩ rằng mình cần thứ gì đó thật ổn định. Tôi phải tốt nghiệp Đại Học và kiếm việc, thứ gắn chặt cuộc sống của tôi đến thời điểm hiện tại. Tôi nghĩ gì hả? Tôi sống thế nào hả? Cuộc sống là công việc và công việc là cuộc sống. Sau khi về nhà dùng bữa tối, chuẩn bị cho công việc ngày hôm sau, thì cũng là lúc tôi lên giường vào 10 giờ tối để có thể mở mắt vào 6 giờ sáng tiếp đến. Chúa ơi, tôi không nhớ nổi lần cuối mình have sex với vợ là khi nào nữa rồi.

Hôm qua vợ tôi đã thú nhận ngoại tình xuyên suốt 10 năm. 10 năm. Quãng thời gian rất dài. Nhưng tôi thực sự không hiểu! Tại sao tôi không cảm thấy chút đau đớn nào cả? Cô ta nói tôi thay đổi. tôi không phải là tôi ngày xưa nữa. Vậy tôi đã làm gì trong vòng 10 năm qua? Ngoài công việc ra tôi chẳng có gì để nói cả. Không phải người chồng lý tưởng. Cũng chẳng phải là tôi. Vậy tôi là ai? Chuyện gì đã xảy ra với tôi vậy? Tôi không yêu cầu ly hôn, cũng chẳng quát tháo cô ấy, tất nhiên cũng chẳng khóc. Tôi chỉ cảm thấy trống rỗng mà thôi. Tuy nhiên giờ tôi dần thấy cay khóe mắt khi viết những dòng này rồi đấy. Không phải bởi cô ta ngoại tình lừa dối mà bởi vì tôi nhận ra rằng con người bên trong của mình đã chết từ lâu rồi. Chuyện gì đã xảy ra với một người hài hước, nhiều năng lượng và sẵn sàng chấp nhận rủi ro như tôi vậy? Tôi nhớ mình từng hẹn hò với hot girl của trường cấp 3, lên Đại Học cũng thế. Tuy nhiên tôi lại chọn 2 chữ CHUNG THỦY (Tại sao không nên làm đàn ông chung thủy?) Không dám khám phá những thứ mới. Tôi chỉ biết cắm đầu vào học và học.

Nhớ cuốn sách mà tôi nói với bạn khi nãy không? Đó là khi tôi còn học Đại Học. Mặc dù chỉ làm part-time thôi, nhưng tôi dám đặt chân đến những nơi sang trọng bậc nhất. Còn bây giờ ư? Tôi là nhân viên ngân hàng kỳ cựu, nhưng tôi tiết kiệm từng đồng, từng hào một. Tôi không nhớ lần cuối cùng mình trả tiền để giải trí khi nào nữa? Tôi không nhớ đâu là lần cuối cùng chi tiền cho bản thân mình nữa? Tôi thực sự không biêt mình muốn gì?

Bố tôi mất cách đây 10 năm. Tôi nhớ mình nhận được cuộc gọi từ mẹ, bà ấy nói rằng tình hình của bố ngày càng xấu đi. Trong khi tôi thì ngày càng bận rộn hơn. Tôi bận rộn là bởi chuẩn bị được thăng chức. Tôi cầu trời khấn phật rằng ông ấy sẽ ổn cho đến khi mình có cơ hội nghỉ phép. Và rồi bố mất, còn tôi được thăng chức. Tôi không nhìn thấy ông ấy 15 năm rồi. Tôi tự nhủ với mình rằng chẳng có vấn đề gì khi không được nhìn thấy bố cả. Chết là chết, chả còn gì quan trọng nữa. Tôi nghĩ gì vậy? Tại sao lại vội vã với mọi thứ như thế? Luôn luôn bào chữa để được thứ lỗi. Bào chữa, lười biếng, vội vàng, tất cả chỉ dẫn đến một thứ thôi. Đó là CHẢ GÌ CẢ. Tôi vội vã nghĩ rằng ổn định về tài chính là thứ quan trọng nhất. Giờ tôi mới biết rằng mọi thứ không như vậy. Tôi hối hận vì không làm gì với năng lượng dư thừa của mình. Đam mê, tuổi trẻ, tôi hối hận vì đã để công việc chi phối hết cuộc sống. Tôi hối hận vì mình đã trở thành người chồng tệ nhất, một cỗ máy chỉ biết kiếm tiền không hơn không kém. Tôi hối hận vì mình không hoàn tất cuốn sách dang dở. Không dám du lịch vòng quanh thế giới. Và dĩ nhiên, không trở nên vô cảm trước chính con trai của mình.

Nếu bạn đang đọc những gì tôi viết, và bạn có cả một cuộc sống dài phía trước. Làm ơn, xin đừng lười biếng. Đừng để giấc mơ của bạn ở đó. Đừng lãng phí năng lượng của bạn, đam mê của bạn. Đừng cắm mặt vào internet mỗi khi bạn có thời gian rảnh rỗi (trừ khi bạn có đam mê với nó). Làm ơn, hãy làm thứ gì đó với tuổi trẻ của bạn đi. Đừng nghĩ tới việc yên ổn khi chỉ mới 20 tuổi. Đừng quên lãng bạn bè, gia đình, và chính bản thân bạn. Đừng đánh rơi cuộc sống của chính mình, tham vọng của chính mình. Đừng giống như tôi. ĐỪNG BAO GIỜ GIỐNG NHƯ TÔI.

OK, sau khi đọc xong lá thư này, có thể bạn sẽ thay đổi, có thể bạn không. Nhưng như tôi vẫn thường nói “Đừng lãng phí tuổi trẻ của mình một cách vô ích.” Đừng để cuốn phim của mình buồn chán và tẻ nhạt như người đàn ông trên. Hãy khiến nó trở nên thú vị và hấp dẫn, thậm chí là đến giây cuối cùng trước khi bạn từ biệt cõi đời này.

Một số thông điệp đi kèm lá thư này:

  • Tuổi trẻ là tuổi của khám phá và nhiệt huyết. Đừng bao giờ tìm kiếm 2 chữ “ổn định” khi tuổi đời còn quá trẻ
  • Nếu có đam mê hãy sống với nó, giữ lấy nó từng khoảnh khắc, từng nhịp thở
  • Lười biếng là mồ chôn con người bên trong bạn. Nếu bạn bằng lòng với bộ phim hiện có. Những người xung quanh bạn sẽ phát chán khi phải xem đi xem lại một bộ phim duy nhất
  • Không nên làm đàn ông chung thủy
  • Nên tách biệt công việc và cuộc sống. Hãy học cách quan tâm người khác thay vì chỉ suy nghĩ và tưởng tượng

I don’t know man. Just read it.

Lai H.

58 comments

  1. Đúng kiểu,
    Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
    Mặt trời chân lý chói qua tim

    1. Tuyệt!

  2. Chào bạn, tôi hơi khác bạn một chút, tôi đang tương tư người yêu cũ, tại sao lại tương tư thì là vì cô ta chặn và block tôi từ tất cả mọi thứ và tâm trí tôi vẫn yêu cô ta, dù đã c.t gần hai năm rồi.. thật tệ hại. Oke quay lại bài chia sẻ của bạn bên trên, tôi có vài câu hỏi thế này.
    – Cô ấy có ổn định về mặt cảm xúc ko?, giả sử sau này kết hôn với nhau, rồi một buổi sáng thức dậy cô ấy nói không yêu bạn nữa, hoặc tệ hơn là không thấy cô ta nằm bên cạnh bạn, còn tủ đồ thì trống trơn… lúc này bạn thế nào?
    – Bạn có chắc cô ta là người duy nhất phù hợp với bạn, mang lại cho bạn cảm giác được yêu nhất?
    – Bạn có chắc mình sẽ không thể yêu được một ai khác?.
    Với tôi, điều tệ nhất là tôi có câu trả lời cho những câu hỏi trên, nhưng tôi vẫn ko làm điều gì khác được, vẫn ko quên được cô ấy.
    Cố lên bạn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các ô đánh dấu * là bắt buộc.

Địa chỉ duy nhất

Bán sách và khóa học của CHINHEM

Chất lượng quốc tế

Tự tin khẳng định sản phẩm chất lượng cấp quốc tế

Uy tín gây dựng >10 năm

Ra đời từ 2013 và không ngừng phát triển

Thông tin bảo mật

Thông tin thành viên được bảo mật tuyệt đối